Thứ Tư, 29 tháng 8, 2007

Các bạn ạ! Mùa Vu Lan đang đến, chúng ta hãy nghĩ về mẹ từ những bài viết này!

Mẹ ở trên... mạng

"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!"

Bài thơ này đã trở nên rất nổi tiếng trong dịp lễ Vu lan năm nay khi cư dân mạng liên tục truyền cho nhau. Cứ đều đặn 5 phút một lần, H. - nhân viên văn phòng lại nhận được bài thơ này từ những người bạn trong friends list gửi đến trong ngày lễ Vu lan. H. bảo: "Bài thơ này mình đã đọc rất nhiều lần trên một bức tranh treo tường, thế nhưng, khi nhận từ những người bạn trong dịp lễ đặc biệt này, lòng lại thấy bồi hồi và thương mẹ nhiều hơn"!
Không chỉ có thế, trên các diễn đàn, và đặc biệt là trên blog, những bài viết về mẹ được các blogger trau chuốt rất cẩn trọng để viết nên những dòng về mẹ với tất cả sự kính trọng, thương yêu. Với từ mẹ được viết hoa trong entry mới nhất của mình, blogger Albeli viết: "Nếu có ai đó tự nhiên hỏi "mẹ là ai" liệu bạn sẽ trả lời thế nào? Chắc đa số sẽ trả lời "mẹ là người sinh ra ta và nuôi ta khôn lớn". Uhm, chính xác nhưng chưa đủ. Với con, mẹ là một người bạn tốt, bạn của con giận con sẽ nghỉ chơi với con nhưng mẹ - người bạn của con dù có giận con thiệt nhiều cũng không bao giờ nghỉ chơi với con. Mẹ là người thầy giáo dạy con những chữ cái đầu tiên và cũng là người thầy gõ tay con đau nhất khi con viết sai chính tả. Mẹ vừa là y tá, vừa là cô bảo mẫu khó tính khi chăm sóc con khi con học khuya... Còn vài ngày nữa là sinh nhật của mẹ rồi. Con biết chúc gì cho mẹ nhỉ. Chỉ luôn mong mẹ cứ mãi như bây giờ. Khỏe mạnh, vui vẻ, hạnh phúc bên con như vầy hoài. Chắc chẳng tham lam đâu khi mong thời gian ngừng lại để mẹ luôn ở đây, cạnh con, để khi con buồn hay căng thẳng có thể gục đầu vào mẹ, thủ thỉ một chút thôi, mẹ ha !”.
Còn chủ nhân của blog "diquavungconon" thì có hẳn một entry viết tản mạn về má: "Xung phong đi chợ cùng má. Khi chọn hàng, con thích má mua món này, má bảo anh Hai không thích ăn; đòi mua món kia, má bảo chị Tư không ăn được vì đang mắc bệnh đường ruột; gợi ý má chọn món nọ, má bảo anh Ba con không nên ăn vì đang bị tim mạch, ba con cao huyết áp không ăn được món kia...
Nhìn má nhẩm tính, cẩn thận chọn từng món hàng mà con chợt giật mình. Hóa ra, bấy lâu nay, má thuộc lòng sở thích của từng đứa con. Biết đứa này thích ăn món này đứa kia không nên dùng món kia. Và mỗi sáng trước khi ra chợ má đều nhẩm tính, bữa nay ăn gì, mua gì để chế biến, mua bao nhiêu để cả nhà vừa ăn ngon, vừa hợp túi tiền. Hơn 40 năm rồi mỗi sáng má đều phải tính như thế. Những phép tính của má nếu viết ra giấy dễ dài đến mấy ngàn trang...".
Với một chút ăn năn, blogger Bùi Nghĩa Thuật viết cho mẹ: "Mẹ ơi, trong nhịp đời hối hả, con đang tự cho mình cái quyền bận rộn hơn, tự cho mình cái quyền bớt đi một chút "tình", tự cho mình cái quyền sống vô cảm với mọi người xung quanh để rồi con hẹn lần hẹn lữa một ngày về quê thăm mẹ, ăn với mẹ một bữa cơm, ngủ ở nhà một đêm rồi sau đó lại hối hả lên xe quay lại thành phố để lại mẹ đứng trong nhà nhìn ra buồn rười rượi. Để con thỉnh thoảng quên gọi điện thoại về khiến mẹ nhớ, mẹ mòn mỏi trông, mẹ lo lắng và mẹ lại gọi lên cho con... Con tệ thật, mẹ nhỉ? Nhưng con biết mẹ sẽ chẳng trách con đúng không mẹ? Con biết mà, vì mẹ yêu con nhất trên đời này. Hơn cả cuộc sống của mẹ nữa, mẹ nhỉ?
Mẹ ơi, lăn lộn ở thành phố này để tìm mọi cách sinh tồn, không có mẹ bên cạnh, con đã biết thế nào là sự cô đơn khi thất bại.
Mẹ ơi, những đêm trở người thức dậy khi đang sốt cao, không có mẹ bên cạnh, con đã biết thế nào là tình thương bao la của mẹ khi mẹ chong đèn ngồi thâu đêm lúc con ốm.
Mẹ ơi, những đêm giật mình thức giấc giữa không gian vắng lặng, không có mẹ bên cạnh, con đã biết thế nào là nỗi sợ hãi rằng một ngày nào đó thức dậy sẽ không còn mẹ ở trên đời này nữa.
Mẹ ơi, con thấy trong trái tim mẹ, chỉ có tràn đầy tình thương, không thêm vào, không bớt đi.
Con thầm cảm ơn cuộc đời cho con vẫn còn có mẹ! Để ngày mai khi bình minh lên, con vẫn còn yêu thương bên đời. Để ngày mai khi hoàng hôn xuống, con vẫn còn chỗ bình yên quay về".
Còn rất nhiều những tình cảm yêu thương mà những người con - còn rất trẻ dành cho mẹ của mình trong dịp lễ Vu lan - mùa báo hiếu. "Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!".
Ý Lan (Báo Thanh Niên)

Gởi mẹ của con...


- Đã bao lần con phân vân về cái ngày gọi là "Vu lan báo hiếu". Con phân vân vì không biết rằng mình nên cài hoa hồng đỏ hay cài hoa hồng trắng, phân vân vì không biết rằng mẹ mình còn sống hay "đã chết", phân vân vì không biết mình có thương mẹ hay không, có hiếu với mẹ không...
Tuổi thơ con trôi qua êm đềm trong tiếng ru, những câu chuyện cổ tích của bà và trong miền ký ức của mình. Hai tiếng "mẹ ơi" vô cùng xa lạ, dường như chưa từng một lần cất lên tiếng gọi. Có gọi chăng chỉ trong những tiếng khóc nghẹn ngào, trong những lần bị lũ nhóc chọc ghẹo hay nhìn thấy cô bạn nhà bên được mẹ chải tóc.
Chưa từng một lần biết mặt mẹ, làm sao con biết được mẹ có còn sống không, con sẽ có hiếu với mẹ không... Và mẹ ơi, ngày Vu lan con cũng không biết mình phải cài hoa hồng đỏ hay hoa hồng trắng?
Nhưng giờ này, con không còn đi tìm câu trả lời của những câu hỏi trên nữa.
Con đã không còn phân vân nữa mà biết chính xác là con rất nhớ mẹ. Mặc dù con không biết mặt mẹ, nhưng mẹ xấu hay đẹp, mẹ vẫn mãi là mẹ của con.
Con sẽ tìm một người thật xứng đáng, một người đem lại hạnh phúc cho con và sẽ cùng con xây dựng một gia đình thật hạnh phúc. "Cầu mong ở một nơi xa nào đó, mẹ mỉm cười khi nghĩ về con!".
THẢO QUYÊN (Báo Tuổi Trẻ)


Thứ Năm, 9 tháng 8, 2007

Những mẫu chuyện vui ! (sưu tầm từ internet)

Sáng: - Bánh mì kẹp chả hàn the. - Bánh bao có nhân làm từ giấy carton - 1 ly hạt đậu nành rang ướp mùi cafe. * Trưa: - Cơm phun thuốc chống mốc. - Rau muống xào nhiễm chì. - Cá ướp urê luộc chấm nước tương 3-MCPD. - Thịt heo chít chiên giòn chấm mù tạt làm từ dầu nhớt - Canh chua cải phun thuốc trừ sâu * Chiều: - 1 tô phở ngâm formal. - 1 ly chè đường hóa học. * Tối: - Thịt sình bảo quản bằng hoá chất chấm mấm tôm trộn dzòi - Tráng miệng trái cây ngâm chất bảo quản. - 1 ly sữa tươi không béo, không kem có pha thêm dầu ăn... => bi kịch mang tên: thực phẩm thời loạn lạc

Con gái mặc đồ con trai thì gọi là cá tính, con trai mặc đồ con gái thì gọi là bê đê- Con gái học võ thì được nói là năng động, con trai chơi búp bê cũng bị gọi là... bê đê - Con gái ôm con trai thì người ta gọi là tình iu, con trai ôm con gái thì bị gọi là dê - Con gái được đủ sự ưu tiên, con trai chỉ có 1 nửa sự ưu tiên ấy - Con gái .... sống thọ hơn con zai - Con gái úynh con zai thì người ta gọi là tự vệ, con zai úynh con gái thì người ta kêu là vũ phu !!!

English của người Việt sành điệu : No star where: không sao đâu. Like is afternoon: thích thì chiều. No four go: vô tư đi. Know die now: biết chết liền. No table: miễn bàn. No dare where: không dám đâu. Go die go: đi chết đi. Ugly tiger: xấu hổ. You lie see love: em xạo thấy thương. Do you think you delicious? : mày nghĩ may` ngon a` .Còn tao yêu cầu mày...:I love toilet you!!!()